Hôm nay tình cờ trên đường về gặp một cơn mưa to... và lòng lại cảm thấy bồn chồn ... muốn nói nhưng ko thành lời, muốn kể nhưng ko biết nên bắt đầu từ đâu.... thui đánh nhờ đôi dòng entry diễn tả tâm trạng của mình...!
Có vẻ như cơn mưa mùa hạ đến thật nhanh....đi cũng thật nhanh. Nhưng nó để lại trong lòng ta 1 cảm xúc buồn, 1 tâm trạng cô độc, 1 tình cảm đơn phương... và sự ngậm ngùi trước thực tại của xã hội đầy sự dối trá, xấu xa, ích kỉ, nhỏ nhen.....
Cơn mưa vô tình chợt đến chợt đi,nhanh đến mức ta khó bắt nó đc và nhanh đến mực ta ko thể nhận ra rằng sự đổi thay quá lớn trong con người của bản thân!... ta đã trưởng thành... ta đã biết thế nào là thất bại, thế nào là hào quang thành công _ thế nào là tình yêu, đươc yêu,đang yêu... thế nào là sự đau nhói khi con tim tan vỡ khi nhận ra bộ mặc thật của con người ấy, của xã hội ấy, của 1 tầng lớp ấy....
Đến lúc này, tuy mình chưa từng trải qua 1 giây phút gọi là yêu thật sự....nhưng mình vẫn có thể cảm thấy sự ngọt ngào, sự hạnh phúc của tình yêu tại chính những con người xung quanh mình.... Họ yêu nhau ...yêu cả con người xấu xa của nhau,thông cảm, chia sẽ cho nhau,động viên nhau khi thất bại,xoa dịu những vết thương cho nhau.....họ đã để ngoài nhưng thành kiến , định kiến ,lời dèm pha của cái xã hội vô tình....._Và mình cũng nếm thử sự đau đớn, sự thất vọng khó mà lời lẽ nào diễn tả dc.... cái cảm giác ấy...cảm giác khi mình yêu người ấy, mà người ấy lại đi với người khác...chỉ tích tắc mấy ngày ko gặp,bằng lời lẻ quá ư là ko căn cứ :" có lẽ! ta nên chấm dứt, anh đã nhận thấy rằng anh chỉ đuà giỡn với em ,anh đã nhận ra tình yêu anh dành cho em chỉ là tình anh em hay chỉ là bạn bè mà thui!.... ta chia tay đi!" hay " em xin lỗi anh ! từ trước tới giờ... em.... chỉ xem anh như người bạn tốt hay là người anh thui!... bỗng em đã tìm ra dc nửa kia cho mình ... em mong ta sẽ là bạn... em tin rằng anh sẽ tìm dc người thích hợp" ......... có lẽ đối với họ đây chỉ là phút rung động bất chợt của cái tuổi đang yêu... nhưng họcó nghĩ rằng chính sự hy vọng ,cái hạnh phúc giã tạo mà họ đem lại cho đối phương đã vun đắp cho 1 tình yêu thật sự hay chưa? 1 tình yêu mà bây giờ dù có làm gì thì cũng ko thế níu ekó dc... mình xin lấy ví dụ đơn giản thế này
- tại một vùng quê xa xôi. Một cô gái ngây thơ, tội nghệip, luôn bị những người bạn trai trêu chọc.Họ quen cô vốn chỉ vui đùa. Thế nhưng , với ai cô cũng hết lòng, cô lo lắng khi người mà cô gọi là :" bạn trai" đau ốm, cô bồn chồn khi nghe tin bạn trai mình ko thể đi học dc.....(lí do thì trên trời dười đất, bệnh thì chỉ ho vài tiếng, còn việc ko gặp cô dc chỉ vì hôm đó phải gặp cô gái khác) và cuối cùgn khi cô nhận ra cái giả tạo,cái trò đùa quái ác thì bỗng 1 chàng trai xuất hiện!... người ấy rất tử tế ... vì thế cô ko muốn mất đi người này, cô đã tự thuết phục rằng: chỉ coi nhau là bạn, thì người ấy mãi bên mình!...chính vì thế mà cô luôn dè chừng từng cử chỉ, lời nói..... nhưng một hôm khi người con trai ấy nói thật :" anh yêu em ngay từ lúc gặp em tại buổi lễ của làng... anh ko thể mất em , vì thế anh đã xin ba mẹ ở đây 2 tháng ,xem như là anh thực tập cho môn học (học khoa sinh học) cốt chỉ để gặp em , mong ngày nào cũgn thấy em... anh ... thích ...em ....!" _ và từ đấy 2 người họ hạnh phúc sống với nhau trong hkoảng 2 tháng ngắn ngủi, nhưng cũng đủ để cô gái có dc tình yêu , 1 tình yêu thật sự ( theo cô nghĩ)......
2 tháng sau.! khi chàng trai phải về thành phố học tiếp thì cô gái đã quyết định lên TP để dc sống gần anh . Cô lên và sống chung với anh ấy , tại 1 ngôi nhà do anh ấy thuê... 2 người đều đi làm thêm ....người lo học...người thì giúp người yêu học hết đại học.... bỗng một hôm khi anh chàng gặp 1 cô gái tử tế!... xinh đẹp, rất quan tâm anh .... cái gì cụng lo lắng .... và dần dần bước vào trái tim của anh , hình ảnh cô người yêu dần phai nhạt dần....
Đến một hôm! khi cô người yêu lại nơi làm việc của anh ... cô gái kia cảm thấy có lỗi trước sự ân cần àm cô người yêu dành cho anh , cô gái kia nói riêng với anh " em ko muốn páh vỡ hạnh phúc này, cô ấy quá tử tế... em ... muốn... chấm dựt! " _ "không, ...chúng ta la bạn thân của nhau dc chứ! anh ko muốn mất em !" _ thế là tình bạn xen lẫn tình yêu dần dần tiến triễn... đến một hôm khi cô gái kia quá mệt mỏi đòi chia tay , thì ..." anh sẽ chia tay với cô ấy...anh yêu em hơn tất cả ... anh sẽ chia tay.. em hãy ở lại bên anh ! Anh cần em " trước câu nói quá chân thành , trước tình yêu bị dồn nén , cô đã xa vào lòng anh chàng .... chợt cô bạn gái bắt gặp ..... ko thể thốt nên 1 lời ... cô quá yêu anh ấy ... anh ấy đã mang lại hy vọng nơi cô! giờ đây anh ấy lại như bao người khác.. có phải yêu là phải đau ? yêu là phải dối lừa ? ..... khi một tình yêu dần vụt tắt, thì nhận ra 1 tình yêu mới.. thì liền vứt bỏ cái tình yêu cũ ...! có quá tàn nhẫn chăng....? có phủ phàng quá chẳng....?
-----Hôm nay mình viết entry này ko phải để mọi người xem chơi , xem qua loa.... mình mong rằng mọi người hãy cảm nhận tình yêu mà mình đang có , đừng vì 1 phút quyết định sai lầm mà làm cho 1 con người phải đau khổ suốt đời...... kết thúc entry tại đây!
=_ mong rằng mọi người hãy yêu bằng chính con tim, hãy tin vào người mình yêu, hay tha thứ, ...... mong rằng mỗi người đừng quay lại với người mà yêu mình, hãy chấm dứt 1 tình yêu ko có kết quả, hãy chấm dứt 1 tình giả tạo.... hãy giải thoát cho mình và cho người ấy....hãy tìm ra con đường thật sự cho 2 bên .... cáng ít đau khổ cáng tốt
Thế giới luôn đón nhận bạn, hãy yêu bằng chính trái tim chân chính....
Hãy buông tay khi không thể níu kéo dc gì...
Có vẻ như cơn mưa mùa hạ đến thật nhanh....đi cũng thật nhanh. Nhưng nó để lại trong lòng ta 1 cảm xúc buồn, 1 tâm trạng cô độc, 1 tình cảm đơn phương... và sự ngậm ngùi trước thực tại của xã hội đầy sự dối trá, xấu xa, ích kỉ, nhỏ nhen.....
Cơn mưa vô tình chợt đến chợt đi,nhanh đến mức ta khó bắt nó đc và nhanh đến mực ta ko thể nhận ra rằng sự đổi thay quá lớn trong con người của bản thân!... ta đã trưởng thành... ta đã biết thế nào là thất bại, thế nào là hào quang thành công _ thế nào là tình yêu, đươc yêu,đang yêu... thế nào là sự đau nhói khi con tim tan vỡ khi nhận ra bộ mặc thật của con người ấy, của xã hội ấy, của 1 tầng lớp ấy....
Đến lúc này, tuy mình chưa từng trải qua 1 giây phút gọi là yêu thật sự....nhưng mình vẫn có thể cảm thấy sự ngọt ngào, sự hạnh phúc của tình yêu tại chính những con người xung quanh mình.... Họ yêu nhau ...yêu cả con người xấu xa của nhau,thông cảm, chia sẽ cho nhau,động viên nhau khi thất bại,xoa dịu những vết thương cho nhau.....họ đã để ngoài nhưng thành kiến , định kiến ,lời dèm pha của cái xã hội vô tình....._Và mình cũng nếm thử sự đau đớn, sự thất vọng khó mà lời lẽ nào diễn tả dc.... cái cảm giác ấy...cảm giác khi mình yêu người ấy, mà người ấy lại đi với người khác...chỉ tích tắc mấy ngày ko gặp,bằng lời lẻ quá ư là ko căn cứ :" có lẽ! ta nên chấm dứt, anh đã nhận thấy rằng anh chỉ đuà giỡn với em ,anh đã nhận ra tình yêu anh dành cho em chỉ là tình anh em hay chỉ là bạn bè mà thui!.... ta chia tay đi!" hay " em xin lỗi anh ! từ trước tới giờ... em.... chỉ xem anh như người bạn tốt hay là người anh thui!... bỗng em đã tìm ra dc nửa kia cho mình ... em mong ta sẽ là bạn... em tin rằng anh sẽ tìm dc người thích hợp" ......... có lẽ đối với họ đây chỉ là phút rung động bất chợt của cái tuổi đang yêu... nhưng họcó nghĩ rằng chính sự hy vọng ,cái hạnh phúc giã tạo mà họ đem lại cho đối phương đã vun đắp cho 1 tình yêu thật sự hay chưa? 1 tình yêu mà bây giờ dù có làm gì thì cũng ko thế níu ekó dc... mình xin lấy ví dụ đơn giản thế này
- tại một vùng quê xa xôi. Một cô gái ngây thơ, tội nghệip, luôn bị những người bạn trai trêu chọc.Họ quen cô vốn chỉ vui đùa. Thế nhưng , với ai cô cũng hết lòng, cô lo lắng khi người mà cô gọi là :" bạn trai" đau ốm, cô bồn chồn khi nghe tin bạn trai mình ko thể đi học dc.....(lí do thì trên trời dười đất, bệnh thì chỉ ho vài tiếng, còn việc ko gặp cô dc chỉ vì hôm đó phải gặp cô gái khác) và cuối cùgn khi cô nhận ra cái giả tạo,cái trò đùa quái ác thì bỗng 1 chàng trai xuất hiện!... người ấy rất tử tế ... vì thế cô ko muốn mất đi người này, cô đã tự thuết phục rằng: chỉ coi nhau là bạn, thì người ấy mãi bên mình!...chính vì thế mà cô luôn dè chừng từng cử chỉ, lời nói..... nhưng một hôm khi người con trai ấy nói thật :" anh yêu em ngay từ lúc gặp em tại buổi lễ của làng... anh ko thể mất em , vì thế anh đã xin ba mẹ ở đây 2 tháng ,xem như là anh thực tập cho môn học (học khoa sinh học) cốt chỉ để gặp em , mong ngày nào cũgn thấy em... anh ... thích ...em ....!" _ và từ đấy 2 người họ hạnh phúc sống với nhau trong hkoảng 2 tháng ngắn ngủi, nhưng cũng đủ để cô gái có dc tình yêu , 1 tình yêu thật sự ( theo cô nghĩ)......
2 tháng sau.! khi chàng trai phải về thành phố học tiếp thì cô gái đã quyết định lên TP để dc sống gần anh . Cô lên và sống chung với anh ấy , tại 1 ngôi nhà do anh ấy thuê... 2 người đều đi làm thêm ....người lo học...người thì giúp người yêu học hết đại học.... bỗng một hôm khi anh chàng gặp 1 cô gái tử tế!... xinh đẹp, rất quan tâm anh .... cái gì cụng lo lắng .... và dần dần bước vào trái tim của anh , hình ảnh cô người yêu dần phai nhạt dần....
Đến một hôm! khi cô người yêu lại nơi làm việc của anh ... cô gái kia cảm thấy có lỗi trước sự ân cần àm cô người yêu dành cho anh , cô gái kia nói riêng với anh " em ko muốn páh vỡ hạnh phúc này, cô ấy quá tử tế... em ... muốn... chấm dựt! " _ "không, ...chúng ta la bạn thân của nhau dc chứ! anh ko muốn mất em !" _ thế là tình bạn xen lẫn tình yêu dần dần tiến triễn... đến một hôm khi cô gái kia quá mệt mỏi đòi chia tay , thì ..." anh sẽ chia tay với cô ấy...anh yêu em hơn tất cả ... anh sẽ chia tay.. em hãy ở lại bên anh ! Anh cần em " trước câu nói quá chân thành , trước tình yêu bị dồn nén , cô đã xa vào lòng anh chàng .... chợt cô bạn gái bắt gặp ..... ko thể thốt nên 1 lời ... cô quá yêu anh ấy ... anh ấy đã mang lại hy vọng nơi cô! giờ đây anh ấy lại như bao người khác.. có phải yêu là phải đau ? yêu là phải dối lừa ? ..... khi một tình yêu dần vụt tắt, thì nhận ra 1 tình yêu mới.. thì liền vứt bỏ cái tình yêu cũ ...! có quá tàn nhẫn chăng....? có phủ phàng quá chẳng....?
-----Hôm nay mình viết entry này ko phải để mọi người xem chơi , xem qua loa.... mình mong rằng mọi người hãy cảm nhận tình yêu mà mình đang có , đừng vì 1 phút quyết định sai lầm mà làm cho 1 con người phải đau khổ suốt đời...... kết thúc entry tại đây!
=_ mong rằng mọi người hãy yêu bằng chính con tim, hãy tin vào người mình yêu, hay tha thứ, ...... mong rằng mỗi người đừng quay lại với người mà yêu mình, hãy chấm dứt 1 tình yêu ko có kết quả, hãy chấm dứt 1 tình giả tạo.... hãy giải thoát cho mình và cho người ấy....hãy tìm ra con đường thật sự cho 2 bên .... cáng ít đau khổ cáng tốt
Thế giới luôn đón nhận bạn, hãy yêu bằng chính trái tim chân chính....
Hãy buông tay khi không thể níu kéo dc gì...