A14 Tôi yêu

Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.
A14 Tôi yêu

Tập đoàn đầu tư và phát triển toàn diện tài năng và nhan sắc

Latest topics

» Discover the world of uninhibited dating.
by handsomevip007 Thu 04 Apr 2024, 00:46

» TG 24 giờ qua ảnh: Người đàn ông thi leo cột mỡ
by handsomevip007 Wed 29 Aug 2012, 18:15

» Sấm sét Hà Nội lên tạp chí Mỹ
by handsomevip007 Wed 29 Aug 2012, 18:15

» Chùm ảnh:Lính Anh khỏa thân tập thể ủng hộ Hoàng tử Harry
by handsomevip007 Wed 29 Aug 2012, 18:14

» TG 24 giờ qua ảnh: Học viên cảnh sát rèn luyện
by handsomevip007 Wed 29 Aug 2012, 18:14

» Tóc bóng nước nổ tung trên đầu trọc mẫu nghiệp dư
by handsomevip007 Wed 29 Aug 2012, 18:14

» Cận cảnh hà mã quyết chiến tranh ngôi đầu đàn
by handsomevip007 Wed 29 Aug 2012, 18:13

» TG 24 giờ qua ảnh: Bé trai bị thương chờ điều trị
by handsomevip007 Wed 29 Aug 2012, 18:13

» TG 24 giờ qua ảnh: ‘Thây ma’ ngồi chờ tàu điện
by handsomevip007 Wed 29 Aug 2012, 18:13

» TG 24 giờ qua ảnh: Trẻ em chơi đùa với... trăn
by handsomevip007 Wed 29 Aug 2012, 18:13

» TG 24 giờ qua ảnh: Tiệc cưới dang dở vì cháy rừng
by handsomevip007 Wed 29 Aug 2012, 18:12

» Chùm ảnh: Bữa ăn hụt của sư tử chột
by handsomevip007 Wed 29 Aug 2012, 18:12

» Chùm ảnh: Giải cứu báo mắc kẹt trên hàng rào sắt
by handsomevip007 Wed 29 Aug 2012, 18:12

» Chế quai cho dép tông từ vải hoa
by handsomevip007 Wed 29 Aug 2012, 18:08

» Nhẫn cực xinh cực độc từ cán thìa
by handsomevip007 Wed 29 Aug 2012, 18:08

» Pha chế sơn móng tay từ phấn mắt
by handsomevip007 Wed 29 Aug 2012, 18:07

» Độc đáo vòng tay kết từ khuy
by handsomevip007 Wed 29 Aug 2012, 18:07

» Đan báo cũ thành thùng đựng đồ hữu dụng
by handsomevip007 Wed 29 Aug 2012, 18:07

» Độc đáo vườn treo trong nhà
by handsomevip007 Wed 29 Aug 2012, 18:06

» Bánh pancake theo phong cách Đức có gì lạ?
by handsomevip007 Wed 29 Aug 2012, 18:01

» Lạ miệng món salad bơ với cà chua
by handsomevip007 Wed 29 Aug 2012, 18:01

» Công thức bánh Madeleine pho mát tuyệt hảo
by handsomevip007 Wed 29 Aug 2012, 18:00

» Lạ miệng món mỳ gà nấu nước dừa
by handsomevip007 Wed 29 Aug 2012, 18:00

» Đẹp da với nước ép cà chua
by handsomevip007 Wed 29 Aug 2012, 18:00

» Ngọt ngào hương vị cà phê caramen
by handsomevip007 Wed 29 Aug 2012, 17:58

» TG 24h qua ảnh: Chiến binh tránh đạn bắn tỉa
by handsomevip007 Sat 25 Aug 2012, 14:53

» TG 24 giờ qua ảnh: Diễn tập sơ tán khỏi tòa nhà
by handsomevip007 Sat 25 Aug 2012, 14:52

» TG 24 giờ qua ảnh: Người biểu tình TQ phá xe Nhật
by handsomevip007 Sat 25 Aug 2012, 14:52

» Món tiết canh dưới ống kính nhiếp ảnh gia Đức
by handsomevip007 Sat 25 Aug 2012, 14:51

» TG 24 giờ qua ảnh: Cậu bé không bàn chân chơi bóng
by handsomevip007 Sat 25 Aug 2012, 14:46

Chào bạn! Khách viếng thăm

    Leng keng chuông gió!

    bestfriend4ever_35
    bestfriend4ever_35
    ĐẠI TƯỚNG CAO CẤP-Lv.4
    ĐẠI TƯỚNG CAO CẤP-Lv.4

    Số bài : 3068
    A14$ : 1767
    Danh tiếng : 1053
    Tham gia : 05/12/2010
    BGItem : BGnone


    Medal:
    Pet:
    Goods:
    21012011

    Leng keng chuông gió! Empty Leng keng chuông gió!

    Bài gửi by bestfriend4ever_35

    Leng keng chuông gió! 2083gio1

    Bạn thân 1

    Bạn thân 1 là người đặc biệt. Bạn thân 1 thông minh
    và hài hước. Bạn thân 1 hay nói và hay cười. Bạn thân 1 thích khuấy
    tung một ngày bình lặng và làm nó càng lộn xộn, linh tinh càng tốt. Bạn
    thân 1 chán ghét phải ngồi một chỗ, chán ghét những nhàm chán lặp đi
    lặp lại hằng ngày.


    Mình chẳng nhớ đã chơi với Bạn thân 1 từ bao giờ, chỉ
    nhớ Bạn thân 1 chơi với mình là: “Vì Leng Keng là đứa con gái dở hơi và
    ngốc nghếch nhất mà tớ gặp”. Bạn thân 1 thích gọi mình là Leng Keng
    (bạn nghĩ đầu óc mình leng keng - chắc thế).


    Bạn thân 1 yêu quý mình, nhưng chẳng mấy chiều mình
    (nếu không nói là Bạn thân 1 rất thích bắt nạt mình). Nhớ hồi còn bé,
    Bạn thân 1 có cả kho xếp hình, mình thích lắm, suốt ngày ì èo đòi mượn,
    nhưng Bạn thân 1 luôn cất giấu chúng rất kỹ. Bạn thân 1 bảo đó là trò
    dành cho con trai, đứa con gái hậu đậu như mình động vào đảm bảo hỏng
    hết. Mình tự ái, chẳng thèm mượn, về xin bố mua cho một bộ to thật to.
    Mình hì hục lắp ghép suốt một tuần, thế mà chẳng đâu ra đâu. Cuối cùng,
    mình đành mang sang nhờ Bạn thân 1. Bạn thân 1 lúc đó tự nhiên được
    ngồi chơi ghép hình, rồi còn tự nhiên được ngồi… chê mình, nên tâm
    trạng rất chi hả hê. Nhưng cũng chẳng hiểu sao từ sau lần đó, cứ có bộ
    Lego mới là Bạn thân 1 gọi mình sang, giảng giảng giải giải cách lắp
    như thế nào cho nhanh, cho đúng…


    Rồi chúng mình lớn lên… mình nhớ năm cuối cấp 2, mình
    thường cùng Bạn thân 1 rong ruổi trên những con đường Hải Phòng vào
    những ngày mùa Thu. Mình yêu những khoảnh khắc mùa Thu ấy, yêu hương
    hoa sữa thơm và nồng. Mình yêu những cơn gió hanh và lạnh. Yêu cái cảm
    giác áp đầu vào lưng Bạn thân 1, để những con đường cứ trôi đi, trôi đi…


    Bên hồ Tam Bạc có một cây hoa sữa lớn. Mình và Bạn
    thân 1 thường ngồi ở ghế đá, đếm xem có bao nhiêu đôi gà bông đang đạp
    vịt dưới hồ và hít hà cái mùi hương của mùa Thu ấy. Bạn thân 1 hay chê
    mình sến, nhưng chẳng hiểu sao vẫn hay đi cùng mình. Có một lần, mình
    tham lam, và quay sang bảo Bạn thân 1: "Hái hoa sữa cho tớ đi bạn, tớ
    thích nhà tớ cũng tràn ngập mùa Thu". Bạn thân 1 cau có một hồi rồi bảo
    mình giữ chặt xe đạp để bạn đứng lên xe và hái hoa sữa cho mình. Bạn
    thân 1 rất cao, đứng trên xe và hơi kiễng một chút là có thể vít được
    cành hoa sữa thấp nhất, và chỉ một lúc sau đó giỏ xe của mình đầy ú ụ
    hoa. Mình nhìn Bạn thân 1, cười tít mắt cảm ơn. Hôm ấy, mình mang hoa
    sữa về nhà, để trong phòng. Đêm ngủ, mình mãn nguyện vì được ôm trọn cả
    mùa Thu…


    Giờ thì mình đã lên Hà Nội học, Bạn thân 1 vẫn ở Hải
    Phòng. Mình nhớ lúc mình chuẩn bị lên trường nhập học, Bạn thân 1 mang
    đến một bộ xếp hình rất to, bảo rằng khi nào xếp xong thì gọi cho bạn.
    Lúc ở bên Bạn thân 1, chẳng hiểu sao mình xếp giỏi lắm, vậy mà lúc ngồi
    một mình lại xếp mãi không xong…


    Đôi lúc nhớ Bạn thân 1, lôi điện thoại ra gọi, thèm
    nghe cái giọng khàn khàn nhưng tràn ngập hứng khởi của bạn. Nhưng thời
    gian trôi đi, khoảng cách không gian và thời gian làm nhiều thứ trong
    chúng mình thay đổi. Bạn thân 1 cũng có những mối quan tâm riêng. Và
    mình cũng vậy… nên dần dần hai đứa cứ xa nhau…


    Bộ xếp hình Bạn thân 1 tặng, mình đã để trong phòng từ lâu lắm, giờ bụi đã bám đầy…

    Bạn thân 2

    Bạn thân 2 cùng lớp cấp III với mình. Bạn thân 2 khác
    hoàn toàn với Bạn thân 1. Bạn thân 2 trầm tĩnh và hiền lành. Bạn thân 2
    ít nói nhưng hay cười.


    Bạn thân 2 rất chiều mình. Ở bên bạn thân 2, mình có cảm giác được che chở.

    Bạn thân 2 cũng thích gọi mình là Leng Keng. Bạn thân
    2 bảo rằng nó giống với tiếng cái chuông gió treo trên cửa phòng bạn.
    Và từ khi quen mình, cuộc sống tĩnh lặng của bạn như có thêm những âm
    thanh leng keng…


    Bạn thân 2 thích uống cà phê. Mình không thích cà
    phê. Nó làm mặt mình nổi mụn và mất ngủ. Nhưng đi cùng Bạn thân 2
    nhiều, mình cũng tập tành uống cà phê. Mình thích cảm giác đợi những
    giọt cà phê chảy xuống và lắng đọng. Mình thích cà phê sữa số 8, dù lúc
    đầu cho bao nhiêu sữa mình cũng vẫn thấy đắng, nhưng sau, cảm giác rất
    đậm đà và dịu dàng. Chẳng biết có ai ví vị cà phê dịu dàng không nữa
    nhưng mình đã cảm nhận về cà phê như thế, khi đi cùng Bạn thân 2.


    Mình thích ngồi cùng Bạn thân 2 ở Cà phê Sen trên phố
    Tạ Hiện. Quán nhỏ, nhưng ấm. Lối vào treo đầy những tranh về cà phê,
    giản dị, nhưng lại khiến lòng mình tĩnh lại khi ngắm nhìn. Những bậc
    cầu thang gỗ, dốc và cũ kỹ… Mình thích ngồi trên tầng 2 của Cà phê Sen
    và nhìn xuống con đường nhỏ phía dưới.


    Mình thích cái "bức tường kính" của Cà phê Sen. Những
    tấm kính làm nắng thêm rực rỡ, những tấm kính làm ánh đèn đêm thêm lung
    linh. Mình thích ngồi bệt trên thảm, dựa lưng vào "bức tường kính" ấy,
    cảm thấy mình như bồng bềnh giữa lòng phố cổ… và vạn vật bên ngoài thì
    trong suốt như pha lê…


    Khi đi cùng Bạn thân 1, mình rất ít nói, vì Bạn thân
    1 luôn nói quá nhiều. Bạn thân 1 kể chuyện rất duyên, và mình có thể
    ngồi nghe bạn kể chuyện từ ngày này qua ngày khác. Đi cùng Bạn thân 2,
    vai trò lại hoán đổi. Mình trở thành người nói nhiều, và Bạn thân 2 sẽ
    ngồi nghe…


    Mình thích những câu chuyện của Bạn thân 1, và mình cũng thích khuôn mặt trầm ngâm của Bạn thân 2 khi lắng nghe…

    Leng Keng… leng keng… tiếng chuông gió của thời gian…

    Ngày xưa, mình chẳng thích ai gọi là Leng Keng… nhưng
    từ ngày Bạn thân 1 và Bạn thân 2 gọi mình như vậy, mình đâm ra thích
    cái tên Leng Keng.


    - Leng Keng, đừng động vào bộ xếp hình của tớ!

    - Leng Keng, sao suốt ngày thích đi lượn đường thế hả?

    - Leng Keng lên Hà Nội học vui nhé. Khi nào nhớ tớ thì lôi bộ xếp hình ra xếp nhớ chưa…

    - Leng Keng, đi uống cà phê với tớ không?

    - Leng Keng, sao cái mặt cậu ngố thế hả?
    ...

    Cứ một tháng mình về Hải Phòng một lần. Hồi đầu tiên,
    lần nào cũng đi chơi cùng Bạn thân 1. Năm cuối cấp, bạn thân 1 được mua
    xe máy, 50 phân khối thôi, nhưng thế cũng đủ để Bạn thân 1 chẳng phải
    (giả vờ) than vãn mỗi lần phải đèo mình.


    Nhưng… mình không biết nữa… có thể mình thích những
    vòng quay chậm chạp và nhẹ nhàng… có thể mình thích nhìn tấm lưng to
    rộng của Bạn thân1, thích cái cảm giác được ngả đầu vào đó, nhắm mắt,
    cảm nhận những khoảng thời gian như không trôi… Thế chăng, nên mình cứ
    tiếc mãi ngày xưa, khi Bạn thân 1 chở mình đi bằng xe đạp đi rong ruổi
    giữa phố phường…


    Từ khi Bạn thân 1 có bạn gái, những lần đi chơi của hai đứa càng ít đi… khoảng cách cũng như xa hơn…

    Bạn thân 2 giờ cũng bận rộn. Giờ học thêm hai đứa thi
    hai ngành chẳng trùng nhau nên Bạn thân 2 chẳng có mấy thời gian đi
    uống cà phê với mình.




    Một ngày rỗi rãi và cô đơn, mình mang bộ xếp hình được tặng lâu lắm, đến Cà phê Sen ngồi lắp ghép. Hôm đấy mình đi một mình…

    Cà phê Sen vẫn ấm áp, như lần đầu tiên mình đến, chỉ
    có lòng mình là chẳng ấm như xưa… Mình gọi cà phê sữa… và mong được
    nhấm nháp hương vị dịu dàng…


    Thật kỳ lạ là cà phê hôm nay, dù mình đã cố cho thêm
    bao nhiêu sữa, mình vẫn thấy đắng… Bất giác, nhớ đến câu nói của ai đó
    đã nói với mình "quan trọng không phải là đi đâu, mà quan trọng là đi
    với ai…".


    Từng mảnh, từng mảnh ghép… ráp nối… ráp nối… Mình cứ thấy như mình đang xếp lại nhiều những mảnh hồi ức…

    Lúc hoàn thành chiếc tàu ngầm to thật to thì nắng
    chiều đã chuẩn bị tắt. Mình dựa lưng vào "bức tường kính", ngắm nhìn
    thành quả. Hôm nay mình đã tự hoàn thành chiếc tàu ngầm mà chẳng cần sự
    giúp đỡ của Bạn thân 1, vậy mà mình lại chẳng thấy vui như những lần
    vừa lắp ráp vừa bị chê là Leng Keng ngốc…


    Mình ngồi đó lâu thật lâu nữa… thì trời đổ mưa… Từng
    hạt mưa táp vào cửa kính nơi mình đang ngồi. Từng hạt mưa trong vắt,
    chảy xuống… tất thảy nhòe đi… Chưa bao giờ mình lại có cảm giác chơi
    vơi như thế… Tự hỏi tại sao khi đi cùng Bạn thân 2, mình lại có cảm
    giác mọi thứ bồng bềnh, bồng bềnh như mình đang bay…




    Mình lôi điện thoại ra nhắn tin cho Bạn thân 1, khoe
    bạn rằng mình đã lắp xong cái tàu ngần mà bạn tặng, một mình. 2 phút
    sau, tin nhắn đến: "Hai năm mới láp xong, đúng là Leng Keng ngốc… Về
    Hải Phòng đi, lâu lắm không đi lượn đường với Leng Keng rồi". Mình nhìn
    tin nhắn, và cười… nhưng lòng vẫn thấy nặng trĩu… Vì có những thứ, mãi
    mãi không thể giống như xưa…


    Mình tạm biệt chị chủ quán và bước ra ngoài trời… mưa đã ngớt và…

    Mình thấy Bạn thân 2 đang đứng đó… Bạn bảo rằng lâu
    lắm không ghé Sen. Bạn thân 2 mang theo một chiếc chuông gió và tặng nó
    cho chị chủ quán. Nói rằng: "Để khi đến quán, Leng Keng sẽ luôn được
    nghe thấy tiếng leng keng…".


    Câu nói của Bạn thân 2 làm mình bật cười, và… thương
    bạn. Chắc Bạn thân 2 sợ mình sẽ buồn khi đến quán ngồi mà chẳng có bạn
    đi cùng… Bạn thân 2 vẫn hay lo lắng cho mình như thế… Tối hôm đó, Bạn
    thân 2 chở mình đi lòng vòng khắp phố xá. Hôm ấy cũng là một ngày cuối
    Thu, hương hoa sữa thơm và nồng… Mình tựa vào vai bạn, thấy gió vờn bên
    tai…


    Tối muộn của ngày hôm ấy, khi mình chuẩn bị đi ngủ,
    mình nhận được tin nhắn của Bạn thân 1, tin nhắn rất dài: "Có những
    việc chỉ đơn giản là lắp ghép một bộ xếp hình, nhưng cũng có những việc
    khó khăn hơn - như tự đi qua cảm giác cô đơn… Nhưng nếu một ngày, quá
    mệt mỏi, thì nhớ nhé, Leng Keng hãy trở về…"




    Có những thứ mình nghĩ rằng đã thay đổi, nhưng thật ra, nó vẫn như thế, chỉ mình nghĩ rằng nó đã thay đổi mà thôi…

    Đêm hôm ấy mình đã mơ một giấc mơ rất lạ. Mình, Bạn
    thân 1, Bạn thân 2 nắm tay nhau đi giữa một con đường toàn những cây
    hoa sữa, và cây hoa sữa nào cũng treo một cái chuông gió phát ra những
    âm thanh leng keng… Không có ai ngoài 3 đứa mình đi trên con đường ấy…
    Và chẳng hiểu đã nói những gì mà chúng mình cứ cười vang…


    Theo Hoa học trò
    Share this post on: reddit

    winynhok

    Bài gửi Fri 21 Jan 2011, 18:17 by winynhok

    nghe nói chuông gió mà kêu là có ma đó nghe đồn là vậy hồi xưa bên trung quốc ấy


    Được sửa bởi wiliamz ngày Fri 21 Jan 2011, 18:25; sửa lần 1.
    bestfriend4ever_35

    Bài gửi Fri 21 Jan 2011, 18:19 by bestfriend4ever_35

    nghe chuông gió kêu là có gió!!! dzậy mà cũng nói!!! thua!!! Leng keng chuông gió! 581172
    paushow_masu

    Bài gửi Fri 21 Jan 2011, 19:50 by paushow_masu

    hajzzzz, hơi đâu tjn vào những chịn ma quỷ ế?? !!! exactly, chuông gjó kju tức là có gió, gió sẽ làm ng` te lạnh sống lưng, có cảm giác như có ng` nào đang theo dõi đằng sau lưng, làm đầu óc của bạn như tưng tưng, zị thj` hãy way ra sau lưng để kỉm chứng!!! hahaha, wa' vần!!! Leng keng chuông gió! 929760
    buzzbuzzgatay

    Bài gửi Fri 21 Jan 2011, 20:47 by buzzbuzzgatay

    chuông jo1 kiu hok bjk co ma hay hog ma nghe tiếng chuông jo' thì tự nhiên thấy ớn da zịt a` Leng keng chuông gió! 833613

    Bài gửi  by Sponsored content


      Hôm nay: Sun 28 Apr 2024, 02:07