A14 Tôi yêu

Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.
A14 Tôi yêu

Tập đoàn đầu tư và phát triển toàn diện tài năng và nhan sắc

Latest topics

» Discover the world of uninhibited dating.
by handsomevip007 Thu 04 Apr 2024, 00:46

» TG 24 giờ qua ảnh: Người đàn ông thi leo cột mỡ
by handsomevip007 Wed 29 Aug 2012, 18:15

» Sấm sét Hà Nội lên tạp chí Mỹ
by handsomevip007 Wed 29 Aug 2012, 18:15

» Chùm ảnh:Lính Anh khỏa thân tập thể ủng hộ Hoàng tử Harry
by handsomevip007 Wed 29 Aug 2012, 18:14

» TG 24 giờ qua ảnh: Học viên cảnh sát rèn luyện
by handsomevip007 Wed 29 Aug 2012, 18:14

» Tóc bóng nước nổ tung trên đầu trọc mẫu nghiệp dư
by handsomevip007 Wed 29 Aug 2012, 18:14

» Cận cảnh hà mã quyết chiến tranh ngôi đầu đàn
by handsomevip007 Wed 29 Aug 2012, 18:13

» TG 24 giờ qua ảnh: Bé trai bị thương chờ điều trị
by handsomevip007 Wed 29 Aug 2012, 18:13

» TG 24 giờ qua ảnh: ‘Thây ma’ ngồi chờ tàu điện
by handsomevip007 Wed 29 Aug 2012, 18:13

» TG 24 giờ qua ảnh: Trẻ em chơi đùa với... trăn
by handsomevip007 Wed 29 Aug 2012, 18:13

» TG 24 giờ qua ảnh: Tiệc cưới dang dở vì cháy rừng
by handsomevip007 Wed 29 Aug 2012, 18:12

» Chùm ảnh: Bữa ăn hụt của sư tử chột
by handsomevip007 Wed 29 Aug 2012, 18:12

» Chùm ảnh: Giải cứu báo mắc kẹt trên hàng rào sắt
by handsomevip007 Wed 29 Aug 2012, 18:12

» Chế quai cho dép tông từ vải hoa
by handsomevip007 Wed 29 Aug 2012, 18:08

» Nhẫn cực xinh cực độc từ cán thìa
by handsomevip007 Wed 29 Aug 2012, 18:08

» Pha chế sơn móng tay từ phấn mắt
by handsomevip007 Wed 29 Aug 2012, 18:07

» Độc đáo vòng tay kết từ khuy
by handsomevip007 Wed 29 Aug 2012, 18:07

» Đan báo cũ thành thùng đựng đồ hữu dụng
by handsomevip007 Wed 29 Aug 2012, 18:07

» Độc đáo vườn treo trong nhà
by handsomevip007 Wed 29 Aug 2012, 18:06

» Bánh pancake theo phong cách Đức có gì lạ?
by handsomevip007 Wed 29 Aug 2012, 18:01

» Lạ miệng món salad bơ với cà chua
by handsomevip007 Wed 29 Aug 2012, 18:01

» Công thức bánh Madeleine pho mát tuyệt hảo
by handsomevip007 Wed 29 Aug 2012, 18:00

» Lạ miệng món mỳ gà nấu nước dừa
by handsomevip007 Wed 29 Aug 2012, 18:00

» Đẹp da với nước ép cà chua
by handsomevip007 Wed 29 Aug 2012, 18:00

» Ngọt ngào hương vị cà phê caramen
by handsomevip007 Wed 29 Aug 2012, 17:58

» TG 24h qua ảnh: Chiến binh tránh đạn bắn tỉa
by handsomevip007 Sat 25 Aug 2012, 14:53

» TG 24 giờ qua ảnh: Diễn tập sơ tán khỏi tòa nhà
by handsomevip007 Sat 25 Aug 2012, 14:52

» TG 24 giờ qua ảnh: Người biểu tình TQ phá xe Nhật
by handsomevip007 Sat 25 Aug 2012, 14:52

» Món tiết canh dưới ống kính nhiếp ảnh gia Đức
by handsomevip007 Sat 25 Aug 2012, 14:51

» TG 24 giờ qua ảnh: Cậu bé không bàn chân chơi bóng
by handsomevip007 Sat 25 Aug 2012, 14:46

Chào bạn! Khách viếng thăm

    xin lỗi anh là gay => truyện cảm động lắm

    winynhok
    winynhok
    ĐẠI TÁ
    ĐẠI TÁ

    Số bài : 492
    A14$ : 245
    Danh tiếng : 155
    Tham gia : 05/12/2010
    BGItem : BGnone


    Medal: HC Cống hiến hạng III

    hh Spammer Đẳng cấp

    Pet:

    Goods:
    25012011

    xin lỗi anh là gay => truyện cảm động lắm Empty xin lỗi anh là gay => truyện cảm động lắm

    Bài gửi by winynhok

    [Xin lỗi anh là GAY]

    Năm ngày trước khi cưới, anh quỳ xuống chân cô bật khóc: “Anh là gay.
    Ngân ạ, anh là gay. Anh không thể lấy em.” Ngân tím tái mặt mày. Thiệp
    cưới đã gửi. Đành thế, cô vẫn quyết định lấy anh, chàng gay mà cô đã yêu
    suốt hai năm nay. Cô vẫn lấy anh bởi cô hận anh. Cô không hận vì kẻ mà
    cô yêu tha thiết là gay, mà vì anh rắp tâm lừa dối cô đến phút cuối
    cùng. Anh đã làm tất cả để cô nghĩ rằng, anh và cô sinh ra là dành cho
    nhau. Và phút cuối, anh làm tâm hồn cô nát tan chỉ bằng sự thừa nhận
    trắng trợn.

    Ngay đêm đầu tiên, Ngân đã uống say mèm, nước mắt cô chảy ướt gối. Minh
    chờ vợ nằm ngay ngắn trên giường rồi lặng lẽ nằm kế bên. Nửa đêm, tỉnh
    giấc, Ngân quờ quạng tìm kiếm trên thân thể kẻ đã trở thành chồng mình.
    Toàn thân Minh nóng hổi, anh cố gắng chịu đựng không một chút cảm xúc.
    Một khoảng lặng sau đó, Ngân mệt nhoài, nằm lặng im, rơi nước mắt. Bất
    giác, Minh vùng dậy, môi anh tìm môi cô nồng nhiệt. Nóng sực. Cảm giác
    yêu đương xuất hiện cùng lúc với sự ghê tởm. Nước mắt chồng làm ướt rượi
    khuôn mặt cô. Ngân cười mỉa mai: "Thằng gay nào cũng giống anh thì hời
    quá nhỉ". Ngay lập tức, Minh buông cánh tay rệu rã.

    Như một trò chơi dành riêng cho những kẻ không bình thường, mỗi ngày qua
    đi, Ngân luôn dành cho Minh những lời cay nghiệt khi trong lòng rạo rực
    yêu đương nhất. Hàng trăm lần cô tự nhủ phải bỏ anh ngay, nhưng bỏ anh
    thì cô sống với ai? Chỉ duy nhất với gã gay ấy, cô mới tìm được cảm xúc
    yêu đương. Cô yêu anh, yêu điên cuồng và bất chấp tất cả. Kể cả khi biết
    rõ anh đồng tính, cô vẫn muốn anh với cô một lần.

    Vợ chồng thì phải có ân ái, vậy mà anh không thể nhắm mắt cho tròn trách
    nhiệm như bao gã đàn ông khác. Trên đời này, đâu chỉ mình cô lấy phải
    chồng gay. Sao anh lại đối xử với cô như thế, nào có ai ép uổng gì cho
    cam? Đến giờ, Ngân vẫn cảm nhận được tình yêu anh dành cho cô, vậy hóa
    ra cảm giác đã phản bội cô? Chồng cô đấy, mỗi đêm vẫn trơ mắt nhìn cô
    bực dọc, đau đớn, còn cô vẫn không thể đưa tay ký vào tờ ly hôn đã có
    sẵn chữ ký của anh.

    Có hận đến bầm gan tím ruột, cô vẫn chẳng đủ can đảm để quyết định rời
    xa chồng. Cũng giống như việc chỉ nhìn thấy thân thể chồng, cô đã mụ mị
    trong ám ảnh và tức tối. Thân thể ấy, cô có cảm tưởng quen thuộc như
    chính da thịt mình. Chẳng điều gì ngăn cản được cô yêu anh.

    Thường thì Ngân trở về nhà muộn hơn Minh. Bởi lẽ, cô sợ cảm giác trở về
    căn nhà trống trải để rồi tự hỏi, bây giờ chồng mình đang ở đâu, với ai,
    có trở về nhà hay không. Vì vậy, Ngân luôn luôn liếc nhìn đôi giày của
    chồng ngay khi bước qua cánh cửa. Rất nhẹ, cô thở phào và buông mình
    xuống chiếc sofa màu trắng khi thấy đôi giày quen thuộc nằm gọn nơi xó
    nhà. Chồng cô đang nấu ăn dưới bếp, một cách chăm chỉ và tận tụy.

    Hàng trăm lần cô nhìn hình ảnh ấy mà nước mắt giàn giụa. Ngân thèm được
    ôm chồng từ sau, được xăng phụ anh, được nghe và được kể chuyện với anh.
    Nhưng Minh chẳng muốn cô phụ giúp điều gì, càng không khiến cô **ng vào
    thân thể anh. Một sự trừng phạt khốn khổ nhất mà người đàn ông dành cho
    người đàn bà yêu họ. Ngân mỉm cười chua chát, toàn thân cô mỏi mệt đến
    rã rời. Ý định tìm lọ dầu nóng để xoa bóp vừa lóe lên thì vai Ngân được
    đỡ dậy bằng một cánh tay rắn rỏi. Minh lặng im nhúng hai bàn chân cô vào
    chậu nước ấm áp. Anh là người duy nhất, sau mẹ Ngân, biết rằng cô rất
    thích cảm giác được vuốt ve bàn chân khi mỏi mệt. Lòng Ngân lại trĩu
    nặng và đau nhói, cô đạp tung tóe chậu nước:"Này, anh là thằng gay đầy
    tớ đấy hả?".

    Minh sững sờ nhìn vợ. Nhưng rất nhanh sau đó, anh cúi xuống nắn bóp
    những ngón chân cô một cách trìu mến, lau chùi sạch sẽ rồi mới thu gọn
    mọi thứ. Minh không bao giờ qua đêm ở ngoài, nhưng điều ấy chẳng làm vơi
    đi sự ghen tuông hằn học trong lòng Ngân. Có thể anh ta đã tranh thủ
    buổi trưa cũng nên. Trong đầu cô không bao giờ thôi ám ảnh về hình ảnh
    một gã trai ẻo lả nào đó được chồng cô ôm ấp mỗi buổi trưa hay mơ tưởng
    mỗi đêm.

    Cô đay nghiến trong tâm tưởng, ghen tuông trong trái tim và hằn học
    trong từng hành động. Nhưng cô không rình mò hay thúc ép chồng phải nói
    ra điều gì. Thà cứ sống trong những giả thuyết do cô đặt ra còn dễ chịu
    hơn nhiều việc phải chứng kiến tận mắt. Ngân thì không nề nếp như thế.
    Thật ra là cô cố tình không nề nếp. Thỉnh thoảng cô uống say và ngủ lại
    đâu đó. Không bao giờ có đàn ông nhưng cô lại thường gọi về trêu ngươi
    kiểu: "Đêm nay tôi ở khách sạn với một kẻ được gọi là đàn ông, ok?".

    Minh không g lộn bắt cô về như mong đợi của cô. Anh im lặng, nhưng nếu
    đêm ấy ba giờ sáng Ngân trở về thì vẫn thấy anh ngồi đợi. Nhiều lần cô
    tức điên, chỉ cần nhìn thấy thế, cô lại lao ra cửa, nhưng những lúc ấy,
    anh ôm chặt lấy cô, nhấc bổng vợ đặt lên giường và khóa chặt cửa. Phòng
    ngủ chẳng có quá nhiều đồ dùng như ngày mới lấy nhau để cô được đập phá.
    Minh nằm im nhìn vợ g lộn, lôi toạc quần áo trên người chồng. Những lúc
    ấy, Ngân thường nhìn vào thân hình vạm vỡ của anh, cười khùng khục và
    vuốt ve một cách thô bạo. Sao đời cô khốn nạn như thế?

    Đàn ông yêu thương cô đâu ít. Vậy mà cô chẳng bao giờ để tâm đến, hờ
    hững chối từ để hằng đêm khao khát chồng mình. Minh dửng dưng lắm, nhưng
    anh không bao giờ thô bạo với cô. Vì lẽ đó mà cô thường không cần phải
    kìm nén sự hung hãn. Và khi đã thấm mệt, cô lại lặng im nằm gọn trong
    lòng chồng ngủ lịm. Cô cũng biết, rất nhiều lần Minh tưởng cô đã ngủ,
    anh hôn lên trán cô, ôm cô thật chặt và g ngực anh hổn hển như bị ai bóp
    nghẹt.

    Đôi khi cô không chịu nổi cái bóng người lặng lẽ cam chịu của Minh,
    nhưng cũng không thể chịu đựng nếu buổi sáng ngủ dậy, sờ soạng mà không
    thấy chồng. Nhiều lần Minh dậy sớm để chuẩn bị bữa sáng, cô tỉnh giấc và
    hoảng loạn tìm kiếm. Khi mắt họ gặp nhau, cả hai cùng lặng im quay đi.
    Ngân vẫn tin Minh còn yêu cô, yêu theo cách nào đó của riêng anh mà cô
    không biết được.

    Chỉ một lần, Minh nổi nóng và hất Ngân ra khỏi thân thể anh. Đấy là khi
    Ngân cất lời cay đắng: "Chúng ta sẽ có một đứa con". Vậy mà anh chồm dậy
    một cách hoảng loạn và dữ dội. Ngân chỉ biết nhìn chồng mà cười ra nước
    mắt: "Ôi! Một thằng gay đạo đức... Người yêu anh cấm không cho anh với
    vợ dù chỉ một lần à?". Minh chẳng nói gì, anh đứng phắt dậy, gần như
    chạy khỏi phòng. Nhưng Ngân biết, mắt anh vừa trào ra một giọt nước. Anh
    khóc vì ai? Vì anh, vì cô hay vì gã người tình đáng nguyền rủa nào?

    Ngân biết rồi một ngày Minh sẽ bỏ đi. Chính anh đã nói như vậy: "Nếu một
    lúc nào đó anh đi tìm cuộc sống riêng, xin em hãy chấp nhận điều ấy".
    Ngân gật đầu lạnh giá. Sẽ thế thôi. Chả lẽ lại lôi anh vào giường và ôm
    chặt mà khóc, mà chửi đến suốt đời. Ngân mơ hồ biết rằng, ngoài giờ làm
    việc ở công ty, Minh còn làm việc trong một tổ chức từ thiện phi chính
    phủ.

    Một lần, khi đang ngồi ăn cơm, anh đã nhắc đến việc sẽ làm thủ tục để
    sang làm việc lâu dài ở châu Phi. Ngân thấy mắt anh nhìn cô tha thiết,
    chăm chú và đầy lo lắng. Cô thản nhiên vừa ăn vừa nhìn vào chiếc tivi
    ngoài phòng khách, vẻ hờ hững cố tình. Lòng cô đau đớn nhưng đâu thể nào
    ngăn cản ý muốn ấy. Chẳng phải lâu nay cô đã biết rất rõ một ngày nào
    đó anh sẽ ra đi. Từ hôm đó, gương mặt anh thường u buồn và chăm sóc cô
    kỹ hơn bao giờ hết. Ngân biết rất rõ, thời gian mình sống với chồng chỉ
    được tính từng ngày, và cái ngày cuối cùng chẳng thể nào cô biết được.
    Cô hối hả, hoảng loạn trong vỏ bọc của sự dửng dưng, đến quặn thắt.

    Nhưng Ngân không biết rằng anh lại bỏ đi vào ngày hôm nay. Kỷ niệm hai
    năm ngày cưới, Ngân mở cửa, chẳng thấy đôi giày của chồng, cô hoảng loạn
    tìm kiếm. Ánh mắt cô dừng lại trên mặt bàn, nơi có mảnh giấy là kết quả
    xét nghiệm và một lá thư anh để lại: “Vợ thương yêu! Anh muốn sống
    những ngày cuối cùng có ý nghĩa. Hai năm qua, dù đau khổ và nhiều nước
    mắt, nhưng anh đã thực sự hạnh phúc. Anh biết em sẽ rất đau khổ khi đọc
    lá thư này, nhưng anh vẫn ước ao giữ cho vợ mình trong sáng để bước tiếp
    cuộc đời khi vắng anh. Người đàn ông sau này đến với em sẽ thực sự kính
    trọng vợ anh. Và anh đã rất cố gắng để bảo vệ em, bởi vì anh quá yêu
    em. Cảm ơn em vì đã luôn bên cạnh anh, chỉ mong em tìm được sự bình yên
    trong lòng. Anh yêu em, mãi mãi...”.

    Minh nhiễm HIV. Kết quả này có trước ngày cưới đúng 5 ngày. Chồng cô
    không phải gay. Anh tìm mọi cách để bảo vệ cô, nhưng anh không biết rằng
    cô căm thù sự bảo vệ ấy biết chừng nào. Anh để lại cho cô tất cả, trừ
    anh. Có hàng trăm cách để bảo vệ cô, sao anh lại chọn cách đau đớn đến
    thế? Ngân khuỵu xuống, vì biết rằng sẽ thật khó tìm thấy chồng. Nhưng
    không phải là không thể, cô biết tổ chức từ thiện mà Minh tham gia. Cô
    sẽ không ngồi yên để gặm nhấm sự đơn độc và rời xa chồng vĩnh viễn. Ngân
    khóc, tức tưởi: "Tại sao anh không phải gay?".

    Thà rằng Minh phản bội cô, thà anh là gay và bỏ rơi cô vì một người nào
    đó. Hai năm trời cô sống trong sự hoài nghi. Sẽ thế thôi, cô sẽ theo anh
    đến bất cứ đâu. Còn bây giờ, phải tìm ra anh đã.


    Được sửa bởi wiliamz ngày Wed 26 Jan 2011, 12:54; sửa lần 1.
    Share this post on: reddit

    winynhok

    Bài gửi Wed 26 Jan 2011, 12:09 by winynhok

    sao hok ai xem thế nhở
    paushow_masu

    Bài gửi Wed 26 Jan 2011, 13:10 by paushow_masu

    choy`! tuj xem truyện nỳ lâu oy`! hay và rất cẻm động đậy! xin lỗi anh là gay => truyện cảm động lắm 929760
    mr..lu

    Bài gửi Wed 26 Jan 2011, 13:14 by mr..lu

    tr hay hay xin lỗi anh là gay => truyện cảm động lắm 200246 cho tràng pháo chưng hé
    bestfriend4ever_35

    Bài gửi Wed 26 Jan 2011, 13:16 by bestfriend4ever_35

    làm ơn ik!!! tui năn nĩ hoài!!! mọi người post ruyện để chữ đen cho tui dễ coi!!! để chữ nì có nước tui đi cắt lại kiếng zì tăng dộ!!!

    Bài gửi  by Sponsored content


      Hôm nay: Fri 03 May 2024, 01:38